C

Vì Sao Thầy Cho Con Pháp Tu Sơ Khởi

1. VÌ THÂN NGƯỜI QUÍ HIẾM CON ĐÃ ĐẠT ĐƯỢC

Thân người mà con đang có đây chỉ đến một lần này thôi, quí giá hiếm hoi vô vàn, lại còn có đủ mọi điều kiện toàn hảo, càng quí hiếm hơn. Nhờ thân người này con có đủ mọi cơ hội thực hiện hạnh phúc đời này, kiếp sau, khi chết có thể vãng sinh tịnh độ, ở đó mau chóng đạt đạo, hay thọ sinh trở lại làm người, gặp được đấng đạo sư đầy đủ phẩm hạnh, gặp pháp Đại thừa, luyện tâm trong chánh đạo, vì chúng sinh thành tựu quả vô thượng bồ đề. Tu theo những pháp tu nói ở nơi đây, rồi con sẽ tạo đủ công đức để có thể sống đời dài lâu, tìm được niềm an vui hạnh phúc, đời này kiếp sau cần gì được nấy, tận diệt mọi vọng tâm, thành tựu mọi thiện đức, đạt niềm an lạc cứu cánh của giải thoát sinh tử và vô thượng bồ đề. Con cũng sẽ mang nguồn hạnh phúc đời này kiếp sau đến cho biết bao nhiêu chúng sinh, đưa biết bao chúng sinh đến với niềm an lạc cứu cánh của giải thoát sinh tử và vô thượng bồ đề. Tất cả, con đều làm được. Là vì con có được thân người này, quí hơn cả hết thảy tiền tài của cải trong toàn cõi thế gian, quí hơn cả bảo châu như ý. Thân người con đang có, dù gom hết tài bảo cõi trời cũng không thể sánh. Mỗi giây, mỗi phút, con đều có khả năng thành tựu được tất cả những điều nói trên. Còn nếu không hành trì Phật Pháp thì mỗi giây đều mất đi ngần ấy thứ, ngần ấy lợi lạc, như là mất đi vô lượng vòm trời chứa hàng tỉ tỉ vàng bạc, kim cương, đầy cả bảo châu như ý. Dù có mất cả một vòm trời chứa đầy vàng ròng cũng không đáng tiếc bằng mất chỉ một giây của thân người quí giá này. Cho dù chỉ một giây cũng là mất mát to lớn vô cùng.

2. VÌ THÀNH TỰU THẾ GIAN KHÔNG DIỆT ĐƯỢC KHỔ

Chúng ta trong quá khứ đã từng thành tựu nhiều loại thần thông quyền biến biết bao lần rồi, nhưng vẫn chưa thoát được khổ đau luân hồi là vì chưa đoạn lìa cội rễ khổ đau, chưa đoạn lìa cội rễ khổ đau là vì chưa đắc pháp lam-rim. Muốn thoát khổ phải chứng Tứ đế, phải khởi tâm chán khổ sinh tử nhờ chứng biết thực chất khổ đau sinh tử là gì. Từ đó ngày đêm sẽ miệt mài mong thoát sinh tử. Hiểu rõ tột đỉnh lạc thú thế gian vẫn chỉ là khổ nên đối với hạnh phúc thế gian tâm không xao lãng tìm cầu, dù chỉ một giây một phút. Chỉ có năm chứng đạo dẫn đến giải thoát—tích lũy đạo, gia hạnh đạo, kiến đạo, tu tập đạo và vô học đạo—là có khả năng khiến nhiễm tâm đoạn diệt, phá tan loạn tâm chướng ngại cho đến tận tập khí chủng tử. Không còn nhân thọ sinh nên không còn chịu khổ vì tật bệnh, vì gia đình hay vì cái chết. Chưa chứng tứ đế, chưa viên thành năm đạo thì còn phải chịu khổ triền miên trong sinh tử luân hồi vô thủy vô chung.

3. VÌ SỐNG LÀ PHẢI SỐNG VÌ NGƯỜI

Điều lớn lao nhất chúng ta có thể làm cho chúng sinh, đó là giúp chúng sinh thoát khổ sinh tử, đạt bờ giác ngộ. Muốn thực hiện điều này, bản thân mình phải thành chánh quả trước. Muốn thành chánh quả, phải tu theo Đại thừa, và Đại thừa chính là pháp lam-rim. Con thấy đó, lý do tu pháp lamrim cao rộng như bầu trời vô biên, con hãy dốc hết đời này kiếp sau để thành tựu các chứng đạo trên đường tu này. Nói cho cùng, đây chính là phương pháp hữu hiệu nhất để mang lợi ích đến cho chúng sinh, đưa chúng sinh thoát biển khổ sinh tử, đưa tất cả đến với niềm an lạc vô song của đại niết bàn.

4. VÌ TU THÌ TỰ LỢI

Tu pháp sơ khởi, thiền quán lam-rim, khuyên tu nhiều như vậy cho con tự lợi –đoạn diệt vọng tâm, viên thành thiện đức– để mà lợi tha –giúp vô lượng chúng sinh thành chánh quả. Nói cách khác, muốn tự lợi để lợi tha thì phải thanh tịnh mọi chướng ngại, ác nghiệp, vọng tâm, đồng thời phải tạo mọi thuận duyên, làm đầy bồ công đức, lại phải thọ lực gia trì của đạo sư nhờ pháp đạo sư du già. Vì vậy mà thầy cho con ngần ấy pháp để tu, giúp con làm sạch tâm mình, làm đầy công đức. Được vậy con mới không lãng phí đời mình. Cứ tu theo, đều đặn mỗi ngày, từng bước, từng bước một, từ từ sẽ xong. Con sẽ làm đầy biết bao vòm trời công đức, làm sạch biết bao đại kiếp ác nghiệp, nhất là nếu con tu với tâm bồ đề.

5. VÌ ĐỜI SỐNG NGẮN NGỦI KHÔNG BỀN

Đời sống quá ngắn. Thân người quí giá này ngắn ngủi biết bao, ngắn hơn ngàn năm rất nhiều, ngắn hơn cả trăm năm, mỗi lúc càng thêm ngắn. Cái chết lại có thể đến bất cứ lúc nào –bất cứ ngày nào, bất cứ giờ nào, bất cứ phút nào, bất cứ giây nào. Vì vậy con phải cố gắng hết sức để làm việc lợi ích, phải hành trì theo Phật pháp: phải tu tâm bồ đề và sống với tâm bồ đề vì đây là nhân giác ngộ; đồng thời phải học và thiền về tánh không để phát triển loại tuệ giác có khả năng trực tiếp đoạn lìa nhiễm tâm phiền não; rồi khi sống đời sống hàng ngày với các pháp tu nói trên, con hãy trú nơi tâm kính đạo sư, giữ mối liên hệ thích đáng với bậc thiện tri thức. Đây là tinh túy của pháp hành.

6. VÌ CHÂN SƯ KHÓ GẶP

Bậc Thầy chân chính vô cùng khó gặp. Cho dù có gặp, chưa chắc đã hiểu được ngôn ngữ của nhau, con lại phải tìm cho ra một vị thông dịch viên đáng tin cậy, lại là điều không dễ kiếm. Cho đệ tử của thầy, thầy không thể thường xuyên gặp mặt để bàn luận về pháp tu với các con, vì vậy hôm nay thầy ghi xuống hết ở đây để các con biết mình cần phải tu tập như thế nào, đủ pháp để tu cho nhiều năm sắp tới. Tu theo như vậy, đời sống của các con sẽ đầy ý nghĩa, tạo nhân cho hạnh phúc, bắt đầu từ ngay bây giờ cho đến khi thành Phật. Thầy mong rằng mình đã không khiến các con kinh hãi với lời huấn thị này. Việc tu là việc hệ trọng nhất trong đời, và cũng là việc hệ trọng nhất các con có thể làm cho chúng sinh nhiều đến vô lượng. Thầy rất hoan hỉ vì các con đã có lòng thỉnh pháp. Hãy sống vui với bồ đề tâm.

Lama Zopa Rinpoche
Hồng Như chuyển Việt ngữ

Nguồn trích từ  cuốn ‘Pháp tu hàng ngày” tại https://www.lamayeshe.com/sites/default/files/vietnamese_vajrasattva_lzr.pdf