10300283_1143417849032412_6134699273604742724_n

Những lời khai thị từ Kyabje Chatral Rinpoche

Namo gurubhyaḥ!

Đạo sư tôn quý với lòng từ không để báo đáp, Pema Ledrel Tsal[35],
Duy trì là sức trang hoàng vương miện trên đỉnh đầu con, con cầu khẩn!
Xin gia hộ để chúng con tìm thấy sự giải thoát ở đây và bây giờ
Khỏi mọi khổ đau của luân hồi và các cõi thấp!

Hãy lắng nghe cẩn thận, này những đệ tử thân thiết đã vân tập về đây,
Với tất cả những vị mà trái tim chưa trở nên hư hỏng, hãy xem xét điều này:

Những cơ hội có được thân người thì một phần một trăm.
Bởi con đã sinh làm người, nếu con không thực hành Giáo Pháp linh thiêng,
Làm sao có thể mong chờ tìm lại được cơ hội như vậy?
Đó là lý do tại sao điều vô cùng quan trọng là con cần tận dụng hoàn cảnh của mình.
Xem thân thể là đầy tớ hay thứ gì đó đưa con đi,
Đừng cho phép nó nghỉ ngơi trong sự lười nhác dù chỉ một khoảnh khắc;
Hãy sử dụng thật tốt, khích lệ toàn bộ thân, khẩu và ý hướng về thiện lành.

Con có thể dành trọn cuộc đời chỉ theo đuổi thức ăn và quần áo,
Với nỗ lực lớn lao và chẳng bận tâm đến khổ đau hay ác hạnh,
Nhưng khi chết, con không thể mang theo dù chỉ một thứ – hãy xem xét điều này cẩn thận.
Quần áo và đồ bố thí cần thiết để duy trì sự sống là tất cả những gì con cần.
Con có thể thưởng thức bữa ăn ngon nhất với thịt ngon và rượu,
Nhưng tất cả biến thành thứ gì đó bất tịnh vào sáng hôm sau,
Và chẳng có gì hơn về nó.
Vì thế, hãy hài lòng với nhu yếu phẩm duy trì mạng sống và quần áo đơn giản,
Và là kẻ thất bại về thức ăn, quần áo và sự nói chuyện.

Nếu con không quán chiếu về cái chết và vô thường,
Không có cách nào để thực hành Giáo Pháp thanh tịnh,
Sự hành trì sẽ duy trì là một mong ước, điều liên tục bị trì hoãn,
Và con có thể thấy hối tiếc khi cái chết xảy đến, nhưng khi ấy sẽ là quá muộn!

Chẳng có hạnh phúc thực sự trong kiểu nào thuộc sáu kiểu chúng sinh,
Nhưng nếu chúng ta xem xét đến khổ đau của ba cõi thấp hơn,
Thì khi con cảm thấy buồn bã chỉ vì nghe về chúng,
Làm sao con có thể đối mặt khi trực tiếp trải nghiệm?
Thậm chí hạnh phúc và những lạc thú của ba cõi cao hơn
Cũng chỉ giống như thức ăn ngon bị pha thêm độc –
Ban đầu thích thú nhưng lâu dài thì lại là nguyên nhân của sự tiêu tàn.

Hơn thế nữa, tất cả những trải nghiệm lạc thú và đau đớn này
Không phải do ai khác gây ra mà do chính con.
Chúng được tạo ra bởi những hành động của chính con, tốt và xấu.
Khi con biết vậy, điều quan trọng là hành xử thích hợp,
Không nhầm lẫn điều cần làm và cần tránh.

Sẽ tốt hơn nhiều nếu tiêu trừ hoài nghi và nhận thức sai lầm
Nhờ nương tựa những chỉ dẫn của bậc thầy chân chính,
So với việc thọ nhận nhiều giáo lý khác nhau mà chẳng làm gì thêm.

Con có thể duy trì ở nơi cô tịch, thân thể lánh xa thế giới,
Nhưng chẳng thể buông bỏ các mối bận tâm thế tục và với tham luyến và thù ghét,
Tìm cách đánh bại kẻ thù trong khi giúp cho những sở thích của bạn bè,
Và dính líu vào mọi kiểu dự án và giao dịch tài chính.
Điều gì tồi tệ hơn thế.

Nếu con thiếu của cải của sự hài lòng trong tâm,
Con sẽ nghĩ rằng con cần đủ mọi thứ vô ích,
Và cuối cùng còn tệ hơn cả người bình thường,
Bởi con không xoay sở dù chỉ một thời khóa thực hành.
Vì thế, hãy đặt tâm dựa trên sự tự do thoát khỏi nhu cầu với bất kỳ thứ gì.
Của cải, thành công và địa vị đều là những cách thức đơn giản để thu hút kẻ thù và ma quỷ.
Những hành giả mong cầu lạc thú, tâm họ chẳng thể rời khỏi các mối bận tâm của đời này,
Cắt đứt kết nối của họ với Giáo Pháp chân chính.

Hãy cẩn thận để tránh trở nên ngang bướng chai lì với giáo lý.
Hãy hạn chế bản thân với chỉ một vài hoạt động và tiến hành chúng với sự tinh tấn.
Không cho phép tâm trở nên bồn chồn không yên,
Hãy khiến bản thân thoải mái trên chỗ ngồi trong phòng nhập thất,
Đây là cách chắc chắn nhất để đạt được những của cải của một hành giả Pháp.

Con có thể duy trì nhập thất nghiêm ngặt trong nhiều tháng hay thậm chí nhiều năm,
Nhưng nếu con không thể có bất cứ tiến bộ nào trong trạng thái tâm,
Sau đó, khi con nói với mọi người về tất cả những gì đã làm trong thời gian dài đến vậy,
Chẳng phải con chỉ đang khoác lác về mọi khó khăn và cơ cực?
Mọi sự tán thán và công nhận của họ chỉ khiến con kiêu ngạo.

Chịu đựng sự ngược đãi từ kẻ thù là hình thức khổ hạnh tốt nhất,
Nhưng những người ghét sự chỉ trích và chỉ thích khen ngợi,
Người bỏ nhiều công sức để khám phá mọi lỗi lầm của người khác,
Trong khi chẳng thể quán sát dòng tâm thức của bản thân một cách thích hợp,
Và người luôn luôn cáu kỉnh và nóng tính,
Chắc chắn sẽ đem đến sự phá vỡ thệ nguyện với tất cả bạn hữu,
Vì thế, luôn luôn nương tựa tỉnh thức, cảnh giác và sự ngay thẳng.

Dù con ở đâu, nơi ồn ào hay chốn cô tịch,
Những thứ duy nhất mà con cần đánh bại là năm độc của tâm[36],
Và những kẻ thù thực sự của con, tám mối bận tâm thế tục[37],
Chẳng còn gì khác,
Cho dù bằng cách tránh chúng, chuyển hóa chúng, xem chúng là con đường hay xem xét tinh túy của chúng,
Bất kể phương pháp nào thích hợp nhất với căn cơ của con.

Chẳng có dấu hiệu thành tựu nào tốt hơn tâm kỷ luật.
Đây là chiến thắng chân chính với chiến binh thực sự, người không đem theo vũ khí nào.
Khi con thực hành những giáo lý của Kinh điển và Mật điển,
Bồ đề tâm vị tha nguyện và hạnh là quan trọng,
Bởi nó nằm ở gốc rễ đích thực của Đại thừa.
Chỉ có điều này là đủ, nhưng không có, tất cả đều mất.

Những lời khai thị này được tuyên thuyết trong khu rừng ẩn giấu Padma,
Tại nơi được gọi là Kunzang Choling,
Trong ẩn thất phía trên trong khoảng rừng trống,
Bởi lão ăn xin Sangye Dorje.
Nguyện mọi sự thiện lành!

Đức Chatral Rinpoche
Pema Jyana (Liên Hoa Trí) tổng hợp và chuyển dịch Việt ngữ

34] Nguồn Anh ngữ: http://www.lotsawahouse.org/tibetan-masters/chatral-rinpoche/words-advice.

[35] Một danh hiệu khác của Khenpo Ngawang Palzang [Khenpo Ngakchung].

[36] Năm độc gồm tham, sân, si, kiêu mạn và đố kỵ.

[37] Hy vọng hạnh phúc và sợ hãi khổ đau, hy vọng danh tiếng và sợ hãi sự tầm thường, hy vọng tán dương và sợ hãi đổ lỗi, hy vọng được và lo sợ mất.

[38] Nguồn Anh ngữ: http://www.lotsawahouse.org/tibetan-masters/chatral-rinpoche/saving-lives.

 

Words of Advice
Namo Gurubhyah

Precious master of unrepayable kindness, Pema Ledrel Tsal,
I pray that you remain as the crown ornament on the top of my head.
Grant your blessings so that we may find freedom here and now
From all the sufferings of samsara and its lower realms!

Listen well, my dear disciples who are gathered here.
For all those whose hearts have not been spoiled, consider this:

The chances of finding a human existence are one in a hundred.
Now that you have found one,
if you fail to practice the sublime Dharma,

How could you possibly expect to find such an opportunity again?
This is why it is crucial that you take advantage of your situation.
Conceiving of your body as a servant or a thing to ferry you about,
Do not allow it to rest in idleness for even a single moment;
Use it well, spurring on your entire body, speech, and mind to virtue.

You might spend your whole life in pursuit of only food and clothing,
With great effort and without regard for suffering or harmful deeds,
But when you die you cannot take even a single thing with you   — consider this well.
The clothing and alms needed to keep you alive are all you need.
You might dine on the finest meal of delicious meat and alcohol,
But it all turns into something impure the very next morning,
And there is nothing more to it than that.
So be content with life-sustaining provisions and simple clothes,
And be a loser when it comes to food, clothing, and conversation.

If you do not reflect on death and impermanence,
There will be no way to practice Dharma purely,
Practice will remain an aspiration, one that is constantly postponed,
And you may feel regret the day that death comes, but by then it will be too late!

There is no real happiness among any of the six classes of beings,
But if we consider the sufferings of the three lower realms,
Then, when you feel upset just by hearing about them,
How will you possibly cope when you experience them directly?

Even the happiness and pleasures of the three upper realms
Are just like fine food that has been laced with poison —
Enjoyable at first, but in the long run a cause of ruin.

What’s more, all these experiences of pleasure and pain
Are not brought about by anyone but yourself.
They are produced by your own actions, good and bad.
Once you know this, it is crucial that you act accordingly,
Without confusing what should be adopted and abandoned.141
It is far better to eliminate your doubts and misconceptions
By relying on the instructions of your own qualified teacher,
Than to receive many different teachings and never take them any further.

You might remain in a solitary place, physically isolated from the world,
Yet fail to let go of ordinary concerns and, with attachment and aversion,
Seek to bring defeat upon your enemies while furthering the interests of your friends,
And involve yourself in all kinds of projects and financial dealings.
There could hardly be anything worse than that.

If you lack the true wealth of contentment of mind,
You will think you need all kinds of useless things,
And end up even worse than an ordinary person,

Because you won’t manage even a single session of practice.
So set your mind on freedom from wanting anything at all.
Wealth, success, and status are simply ways of attracting enemies and demons.
Pleasure-seeking practitioners who fail to turn their minds from this life’s concerns
Sever their connection to the authentic Dharma.

Take care to avoid becoming stubbornly impervious to the teachings.
Limit yourself to just a few activities and undertake them all with diligence.
Not allowing your mind to become fidgety and restless,
Make yourself comfortable on your seat in a retreat cabin.
This is the surest way to gain the riches of a Dharma practitioner.

You might remain sealed in strict retreat for months or even years,
But if you fail to make any progress in the state of your mind,
Later, when you tell everyone about all that you did over such a long time,
Aren’t you just bragging about all your hardships and destitution?
All their praise and acknowledgments will only make you proud.

To bear mistreatment from our enemies is the best form of austerity,
But those who hate criticism and are attached to compliments,
Who take great pains to discover all the faults of others,
While failing to keep proper guard over their own mindstream,
And who are always irritable and short-tempered,
Are certain to bring breaches of samaya upon all their associates,
So rely constantly on mindfulness, vigilance, and conscientiousness.

No matter where you stay, be it a busy place or a solitary retreat,
The only things that you need to conquer are mind’s five poisons 142
And your own true enemies, the eight worldly concerns,
Nothing else.
Whether it is by avoiding them, transforming them, taking them as
the path, or looking into their very essence,
Whichever method is best suited to your own capacity.

There is no better sign of accomplishment than a disciplined mind.
This is true victory for the warrior who carries no weapons.
When you practice the teachings of the sutras and tantras,
The altruistic bodhicitta of aspiration and application is crucial,
Because it lies at the very root of the Mahayana.
Just to have this is enough, but without it, all is lost.

These words of advice were spoken in the hidden grove of Padma, in the place called Kunzang Chöling, in the upper hermitage in a forest clearing, by the old beggar Sangye Dorje. May it be virtuous!

Chatral Rinpoche

Translated by Adam Pearcey, Lotsawahouse.org